I. Nội dung cốt lõi của Quy định An ninh Thương mại Hydrogen: Cơ chế song song về Chứng nhận Hydrogen Xanh và Miễn trừ Thuế Carbon
Gần đây, EU đã chính thức thông qua Quy định An ninh Thương mại Hydrogen, nhằm mục đích thiết lập một khuôn khổ thống nhất bao gồm sản xuất, vận chuyển và chứng nhận hydrogen xanh. Các quy định cốt lõi của nó bao gồm:
Định nghĩa và Tiêu chuẩn Chứng nhận Hydrogen Xanh: Hydrogen xanh nhập khẩu phải đáp ứng mức cường độ phát thải carbon toàn chu kỳ sống ≤3 kg CO₂e/kg H₂ (nguồn điện cho các máy điện phân phải đến từ năng lượng tái tạo và hệ số phát thải carbon của lưới điện quốc gia sản xuất phải thấp hơn mức trung bình của EU).
Cơ chế Miễn trừ Thuế Carbon: Nhà nhập khẩu hydrogen xanh được chứng nhận được miễn thuế carbon theo Cơ chế Điều chỉnh Biên giới Carbon (CBAM) của EU, với sự miễn trừ bao gồm phát thải từ toàn bộ chuỗi sản xuất của hydrogen xanh (bao gồm cả đầu vào điện).
Yêu cầu Truy xuất nguồn gốc Chuỗi cung ứng: Nhà nhập khẩu phải cung cấp một chuỗi dữ liệu đầy đủ từ nguồn điện của các máy điện phân đến lưu trữ và vận chuyển, đảm bảo không có năng lượng hóa thạch nào được trộn lẫn.
Quy định này tạo ra sự phối hợp chính sách với Chỉ thị Năng lượng Tái tạo (RED III) của EU, yêu cầu các quốc gia thành viên phải nhập khẩu không dưới 10 triệu tấn hydrogen xanh vào năm 2030, ưu tiên sử dụng để khử carbon trong các lĩnh vực phát thải cao như hóa chất và thép.
II. Tại sao EU lại thúc đẩy các quy tắc thương mại hydrogen xanh vào thời điểm này?
1. Áp lực Chuyển đổi Nội bộ Đòi hỏi Tái cấu trúc Chuỗi cung ứng
Mối quan tâm về An ninh Năng lượng: Sau cuộc xung đột Nga - Ukraine, EU đã đẩy nhanh nỗ lực giảm sự phụ thuộc vào nhiên liệu hóa thạch của Nga, định vị hydrogen xanh là một phương tiện truyền tải năng lượng chiến lược để thay thế khí tự nhiên. Tuy nhiên, công suất máy điện phân trong nước chỉ có thể đáp ứng 30% nhu cầu vào năm 2030, buộc EU phải chuyển sang nhập khẩu.
Cạnh tranh Công nghiệp Xanh: Đạo luật Giảm lạm phát Hoa Kỳ (IRA) cung cấp trợ cấp 3 đô la Mỹ/kg cho hydrogen sạch trong nước, trong khi chi phí máy điện phân ở Trung Quốc thấp hơn 40% so với ở châu Âu. EU cần thiết lập các quy tắc để cạnh tranh giành quyền quyết định trong ngành công nghiệp hydrogen xanh.
2. Định vị chủ động trong các cuộc đàm phán khí hậu quốc tế
Biến thuế carbon thành vũ khí: Bằng cách miễn thuế đối với hydro xanh, EU đang mở rộng hệ thống định giá carbon của mình sang các quy tắc thương mại quốc tế. Động thái này không chỉ làm suy yếu khả năng cạnh tranh của sản xuất hydro dựa trên nhiên liệu hóa thạch ở các nước đang phát triển mà còn buộc các nước khác phải chấp nhận các tiêu chuẩn kế toán carbon của EU.
Tranh giành quyền định chuẩn: Hiện tại, có nhiều bộ tiêu chuẩn chứng nhận hydro xanh toàn cầu (như H2Global của Đức và tiêu chuẩn DOE của Mỹ). EU đang cố gắng kết hợp "thuế biên giới carbon + chứng nhận hydro xanh" thành một tiêu chuẩn thực tế thông qua cơ chế liên kết CBAM.
3. Tính liên tục của chính sách trong lịch sử
Chính sách hydro xanh của EU đã phát triển qua ba giai đoạn:
2020-2022: Chiến lược Hydro của EU được công bố, thiết lập nguyên tắc "ưu tiên phát triển hydro xanh".
2023: "Ngân hàng Hydro" được ra mắt, khởi động đợt đấu thầu nhập khẩu đầu tiên (như thỏa thuận hydro xanh 100.000 tấn/năm với Ai Cập).
2024: Việc thông qua quy định thương mại đánh dấu sự chuyển dịch trọng tâm chính sách từ trợ cấp sang xuất khẩu các quy tắc thương mại.
III. Tác động kép đối với các doanh nghiệp trong nước: Sự tồn tại song song của cơ hội và thách thức
1. Nâng cao ngưỡng tiếp cận thị trường
Chi phí chứng nhận tăng vọt: Các doanh nghiệp trong nước cần đầu tư ít nhất 2-5 triệu nhân dân tệ để thiết lập hệ thống giám sát toàn chu kỳ sống và nhận được chứng nhận từ các tổ chức được chỉ định của EU (như TÜV và SGS). Ước tính sơ bộ cho thấy chi phí chứng nhận đối với các doanh nghiệp sản xuất thiết bị điện phân quy mô vừa và nhỏ có thể chiếm 8%-12% doanh thu của họ.
Rủi ro tuân thủ chuỗi cung ứng: Nếu sử dụng điện từ các khu vực có cường độ carbon cao như Tân Cương, ngay cả sản xuất hydro xanh cũng có thể bị phân loại là "hydro xám", đối mặt với việc bị loại khỏi thị trường.
2. Định nghĩa lại lợi thế về chi phí
Tính toán giá trị miễn thuế: Dựa trên mức giá carbon hiện tại của EU là 90 euro/tấn, xuất khẩu 10.000 tấn hydro xanh có thể tiết kiệm khoảng 900.000 euro chi phí thuế (tương đương 6,75 triệu nhân dân tệ). Tuy nhiên, sau khi tính đến chi phí chứng nhận, lợi ích ròng thực tế giảm xuống còn 3-5 triệu nhân dân tệ/10.000 tấn.
Áp lực phòng ngừa rủi ro do Quy mô kinh tế: Đối với các doanh nghiệp có lượng xuất khẩu hàng năm vượt quá 50.000 tấn, chi phí chứng nhận đơn vị có thể giảm xuống còn 150.000 nhân dân tệ/10.000 tấn, và lợi thế về chi phí bắt đầu nổi lên.
3. Sự khác biệt trong lựa chọn công nghệ
Áp lực đối với các doanh nghiệp sản xuất máy điện phân kiềm: EU yêu cầu hiệu suất máy điện phân phải ≥70% (tiêu chuẩn quốc gia hiện tại của Trung Quốc là 65%), khiến một số nhà sản xuất phải nâng cấp vật liệu điện cực và tích hợp hệ thống.
Lợi ích cho các công nghệ PEM và Oxit rắn: EU ưu tiên hỗ trợ các công nghệ mật độ dòng cao và đáp ứng nhanh, thúc đẩy sự chuyển đổi các công nghệ trong nước.
IV. Chứng nhận quốc tế về hydro xanh: Chuyển đổi từ công cụ tuân thủ thành biểu tượng giá trị
1. Bản chất của chứng nhận: Cơ sở hạ tầng thương mại kiểu mới
Chứng nhận hydro xanh không chỉ đơn thuần là một báo cáo kiểm tra mà còn liên quan đến việc xây dựng:
Hệ thống Song sinh kỹ thuật số: Theo dõi thời gian thực dữ liệu vận hành máy điện phân và các yếu tố phát thải carbon của lưới điện;
Lưu trữ bằng chứng Blockchain: Đảm bảo tính bất biến của dữ liệu;
Xác minh của bên thứ ba: Các chứng chỉ do các tổ chức được EU công nhận (như Accredia) cấp.
2. Bốn loại phí bảo hiểm do chứng nhận mang lại
Phí bảo hiểm quyền định giá: Hydro xanh được chứng nhận có giá cao hơn 15-20% so với các sản phẩm không được chứng nhận trên thị trường giao ngay châu Âu;
Hiệu ứng đòn bẩy tài chính: Đủ điều kiện để được thế chấp cho các khoản vay xanh (với lãi suất thấp hơn 1-1,5 điểm phần trăm so với các khoản vay thông thường);
Quyền thương lượng chuỗi cung ứng: Ưu tiên tiếp cận các mạng lưới đường ống hydro chính của châu Âu (như H2Mobility);
Tích lũy danh tiếng thương hiệu: Được đưa vào hệ thống "Hộ chiếu sản phẩm xanh" của EU.
3. Xu hướng chứng nhận: Từ công nhận lẫn nhau khu vực đến cạnh tranh toàn cầu
Ngắn hạn (2025-2030): Trung Quốc và EU có thể tham gia vào các cuộc đàm phán về công nhận lẫn nhau các tiêu chuẩn chứng nhận, nhưng EU có thể đặt ra các ngưỡng cho "các nước sản xuất tương đương";
Trung hạn (2030-2040): Phạm vi chứng nhận có thể mở rộng để bao gồm cả hydro xanh (yêu cầu chứng nhận giữ carbon) và hydro dựa trên amoniac (yêu cầu độ tinh khiết ≥99,9%);
Dài hạn: Cuộc cạnh tranh về quyền chứng nhận sẽ phát triển thành một cuộc chiến về chủ quyền kỹ thuật số, với chủ quyền dữ liệu trở thành tâm điểm.
V. Con đường đột phá cho các doanh nghiệp Trung Quốc: Chuyển đổi từ chiến lược dựa vào chi phí sang chiến lược tích hợp quy tắc
1. Đột phá công nghệ: Xây dựng chuỗi công nghiệp "thân thiện với chứng nhận"
Tùy chỉnh cải tiến máy điện phân: Phát triển công nghệ vận hành công suất rộng phù hợp với sự dao động của lưới điện EU;
Chiến lược liên kết điện xanh: Đầu tư vào các dự án năng lượng tái tạo ở châu Âu (ví dụ: điện gió ngoài khơi ở Bồ Đào Nha) để đạt được sự kết hợp địa lý giữa "sản xuất - tiêu thụ".
2. Nền kinh tế chứng nhận: Chuyển đổi chi phí tuân thủ thành lợi thế cạnh tranh
Xuất khẩu dịch vụ chứng nhận: Tận dụng kinh nghiệm thị trường carbon trưởng thành của Trung Quốc, cung cấp dịch vụ tư vấn chứng nhận cho các nhà xuất khẩu ở Trung Đông và Bắc Phi;
Đổi mới tài chính chứng nhận: Phát triển hợp đồng tương lai hydro xanh để phòng ngừa rủi ro biến động giá trong chu kỳ chứng nhận.
3. Tham gia vào quy tắc: Cạnh tranh quyền lực thiết lập tiêu chuẩn
Xây dựng liên minh khu vực: Hợp tác với các nước ASEAN và Trung Đông để thúc đẩy sáng kiến "Hộ chiếu Hydro xanh toàn cầu";
Biện pháp đối phó đường lối kỹ thuật: Ủng hộ việc đưa các tiêu chuẩn hiệu quả năng lượng của Trung Quốc đối với máy điện phân kiềm vào tiêu chuẩn quốc tế của IEC/TC197.
VI. Triển vọng tương lai: Ba thay đổi trong quy tắc thương mại hydro xanh
Tái cấu trúc bố cục địa kinh tế: Bắc Phi (Morocco) và Úc (Tây Úc) có thể trở thành trung tâm nhập khẩu hydro xanh xanh của EU, thu hẹp không gian xuất khẩu trực tiếp của Trung Quốc;
Phân rã chuỗi giá trị công nghiệp: Sản xuất máy điện phân, đầu tư điện xanh và dịch vụ chứng nhận sẽ hình thành một bố cục riêng biệt, tạo ra các nhà cung cấp dịch vụ thương mại chuyên biệt;
Cách mạng trong hệ thống kế toán carbon: Thương mại hydro xanh xanh có thể buộc phải áp dụng phương pháp luận thống nhất toàn cầu để kế toán dấu chân carbon sản phẩm, định hình lại hệ thống đánh giá ESG.
Kết luận
"Quy định An ninh Thương mại Hydro" của EU về cơ bản đã vũ khí hóa chương trình nghị sự khí hậu thành một công cụ địa kinh tế. Đối với Trung Quốc, khó khăn ngắn hạn là không thể tránh khỏi, nhưng về lâu dài, sự phát triển đối kháng của hệ thống chứng nhận thực sự có thể thúc đẩy quá trình chuyển đổi của ngành công nghiệp hydro xanh xanh trong nước từ "phụ thuộc vào trợ cấp" sang "tạo ra quy tắc". "Chìa khóa để thành công trong tương lai nằm ở việc ai có thể nhanh chóng chuyển đổi chi phí chứng nhận thành động lực đổi mới công nghệ và chiếm lĩnh các nút "lớp truy cập hệ thống" quan trọng trong các quy tắc thương mại hydro mới.



